Trong ngày Lễ Thương khó, xin chúng ta cùng lắng nghe những tâm tình và cảm xúc của Chúa Giê-xu tại vườn Ghết-sê-ma-nê, để cùng cảm nhận sự đau đớn trong tâm linh Ngài và phương cách mà Ngài vượt qua để theo đuổi ý muốn Cha.
Hôm nay, ngày 14/04/2022, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Michael Gabriele qua chủ đề CHÚA GIÊ-XU TẠI VƯỜN GHẾT-SÊ-MA-NÊ
“Linh hồn Ta đau buồn cho đến chết, các con hãy ở đây, và tỉnh thức.” (Mác 14:34)
Dù có những người bạn thân thương đang bên cạnh lúc này, dù biết Cha Thiên Thượng và Thánh Linh Ngài đang hiện diện ở đây và ngay trong Ta, và dù muôn ngàn thiên binh đang ở gần, Ta vẫn cảm thấy vô cùng đơn độc. Cảm giác bị cô lập khủng khiếp này gần như khiến Ta sụp đổ. Ta càng lúc càng cảm thấy tách biệt khỏi tất cả vẻ hào nhoáng của bình an và tình yêu nơi trần thế.
Trước khi những người bạn đồng hành có thể nói lên nỗi bất an khi nhìn thấy dáng vẻ và hành vi của Ta, Ta đã ngay lập tức bảo họ: “Linh hồn Ta đau buồn cho đến chết, các con hãy ở đây, và tỉnh thức.” (Mác 14:34)
“Bất cứ điều gì, thưa Chúa,” Gia-cơ đáp, giọng run lên vì hối hận. “Chúng con sẽ làm bất cứ điều gì Ngài bảo.”
Họ từ từ ngồi trên cỏ dựa vào thân cây to lớn. Ta vẫn đứng đó, đối mặt với luồng gió thình lình thổi qua, làm sống lại tiếng xào xạc của những cành cây trong vườn. Đôi mắt Ta nheo lại khi nhìn thấy đường viền đen mờ của một số tảng đá lớn ở chân con dốc nhỏ. Đó là một hang núi tự nhiên nép mình giữa rừng cây.
Đó chính là nơi Ta bắt đầu.
Giăng nghiêng người về phía trước để trỗi dậy, nhưng Phi-e-rơ giữ cậu ấy lại, cảm thấy rằng Ta muốn một mình cầu nguyện với Cha. Phi-e-rơ đã đúng. Nỗi sợ hãi tràn ngập làm Ta loạng choạng băng qua đường mòn, xuống con dốc và nhanh chóng đến hốc đá. Đầu gối Ta cuối cùng cũng đã hành động. Ta ngã xuống, nghiêng người về phía trước, tay đặt lên một tảng đá nhô ra. Hai bàn tay đan vào nhau và tựa trán mình trên đó.
Ta biết chắc chắn những gì sẽ xảy ra trong đêm hôm nay. Ta đã biết điều này từ ban đầu. Nhưng ở đây, ngay vách núi của nỗi đau khôn nguôi này, con người Ta mong Cha Thiên thượng sẽ tìm một con đường khác. Trong suốt hành trình trên đất, Ta luôn tìm kiếm sự hướng dẫn của Cha trong sự khiêm nhu vui mừng. Tuy nhiên, đêm nay, giống như rất nhiều linh hồn đau khổ hàng đêm, Ta cầu nguyện trong sự tuyệt vọng.
“Lạy Cha,” Ta kêu lên tiếng kêu đầy đau khổ. “Lạy Cha Thiên thượng, Con biết rằng với Ngài không gì là không thể. Lòng Con đang trĩu nặng không thể nói thành lời trước những gì đang chờ đợi Con phía trước. Điều dữ đang đến gần ngay cả khi Con đang cầu nguyện nơi đây. Thời gian đã không còn. Đã đến lúc rồi. Chỉ một mình Cha mới tìm ra phương cách. Nếu có thể… xin cho chén đắng này lìa khỏi Con. Con không thể chịu được mùi vị của nó”.
Nhìn xuống bàn tay đang nắm chặt của mình, Ta thì thầm trong sự cương quyết: “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi Con! Dù vậy, xin ý Cha được nên, chứ không theo ý Con!” (Lu-ca 22:42)
Đây là lời cầu nguyện mà Ta đã dạy các môn đồ trong những ngày tháng đầu tiên thi hành chức vụ, “Xin nước Cha được đến, ý Cha được nên”.
Ý muốn của Cha là hoàn hảo và phải được thi hành.
Ta cúi đầu lần nữa, gục xuống toàn bộ bề mặt cứng cỏi và lạnh lẽo của tảng đá để xoa dịu vầng trán đang nóng hổi của mình. Mồ hôi tiếp tục chảy trên mặt trong khi luồng máu nóng trực trào cuồn cuộn trong tim. Đó là dòng máu sẽ sớm tuôn rơi vì toàn thể nhân loại.
Ta hiểu rằng mình cần phải tập trung vào mục tiêu chính – là tình yêu. Tình yêu trọn vẹn dành cho thế giới sẽ đưa Ta đi qua đau thương này, nỗi đau bao trùm cả linh hồn và thể xác.
Tình yêu vì mục đích của Đức Chúa Trời.
Tình yêu cho các con cái yêu dấu của Ta.
Ta ngẩng đầu lên khỏi tảng đá và những lời Ta nói ra vang vọng trở lại với chính Ta. Cha Thiên thượng nhắc nhở Ta cách sâu sắc về những xác tín của chính mình. Không ai có thể lấy đi mạng sống của Ta. Nhưng Ta tình nguyện phó mặc sự sống mình để cho toàn thể nhân loại được sống.
Nỗi sợ hãi vẫn đeo bám từng thớ thịt của Ta, nhưng giờ đây đầu gối Ta dường như mạnh mẽ hơn lúc nào hết. Một lần nữa Ta lại nhìn lên những tia sáng êm đềm của ánh trăng xuyên qua những tán cây. Đây có phải là cái nhìn yên tĩnh cuối cùng về tất cả những gì tốt đẹp trên đất không? Ước gì Ta có thể nhắm mắt và đứng đó cả đêm, mặt hướng lên bầu trời yên tĩnh, lắng nghe âm thanh của sự im lặng, cảm nhận hơi thở của Cha trên mặt mình. Nhưng đã đến lúc.
Giờ thương khó của Ta đã đến.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-xu, khi đối mặt với giờ phút đen tối nhất trên đất, Ngài đã tìm kiếm Cha trên trời. Mặc cho cảm giác cô đơn, lẻ loi, và sợ hãi, Ngài biết Cha ở với mình. Thay vì cầu xin sự giải cứu, Ngài theo đuổi ý muốn của Cha, nhận biết rằng ngay cả trong giờ thương khó của mình thì chương trình của Cha sẽ thành toàn. Khi con đối mặt với đau khổ trong cuộc sống này, xin giúp con có được đức tin và sự kiên cường như Ngài ở nơi vườn Ghết-sê-ma-nê năm xưa. Xin thêm sức để con có thể bước đi trên con đường của Ngài và trở nên kết quả cho Ngài. Con cầu nguyện, trong danh Chúa Giê-xu Christ. Amen.
Quý thính giả thân mến, trong ngày lễ Thương khó năm nay, xin chúng ta cùng suy niệm về những đau khổ trong tâm linh mà Chúa Giê-xu đã trải qua và cách mà Ngài đắc thắng, để từ đó chúng ta có thể học theo gương Ngài, tập trung vào ý muốn Chúa thay vì cảm xúc của mình, và theo đuổi kế hoạch Ngài dành cho đời sống chúng ta.
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/