Có những cuộc gặp gỡ tưởng như tình cờ, nhưng lại khắc sâu vào tâm trí chúng ta một cách không ngờ đến. Không phải vì danh tiếng hay quyền lực của người mà chúng ta gặp gỡ, hay độ hoành tráng của một sự kiện, nhưng bởi điều mà cuộc gặp đó đánh thức bên trong mỗi chúng ta: một khao khát lớn hơn, một nhận biết sâu sắc hơn về điều mình thật sự mong chờ. Đây là câu chuyện của tôi, một buổi bình minh đã trở thành lời nhắc nhở đầy quyền năng về Người Quan Trọng Nhất trong cuộc đời tôi.
Hôm nay, 29/05/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa qua chủ đề NGƯỜI QUAN TRỌNG NHẤT.
“Đang khi chờ đợi niềm hi vọng phước hạnh và sự xuất hiện vinh quang của Đức Chúa Trời vĩ đại, cũng là Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Christ” (Tít 2:13)
Ai là người quan trọng nhất mà bạn từng được gặp? Người quan trọng nhất, ý tôi chính xác theo đúng nghĩa đen của từ “quan trọng nhất” — VVIP ấy. Người có sức ảnh hưởng đến mức hàng triệu người mong muốn được tận mắt nhìn thấy, người được bảo vệ nghiêm ngặt, người khiến sự xuất hiện của bản thân gây ra sự chú ý tột độ, phấn khích tột độ, hoặc đôi khi là tranh cãi tột độ. Người có thể làm thay đổi cả bầu không khí chỉ bằng sự hiện diện của mình.
Tôi đã từng gặp một người như vậy. Đó là Donald Trump, Tổng thống đương nhiệm của Hoa Kỳ vào đầu năm 2025, khi ông vừa bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai.
Tôi không có ý tôn vinh ai. Tôi cũng không bàn về quan điểm chính trị hay đạo đức trong bất kỳ phương diện nào. Tôi chỉ đơn giản muốn kể lại một trải nghiệm cá nhân — một cuộc gặp gỡ bất ngờ nhưng để lại ấn tượng sâu đậm trong tôi. Ấn tượng sâu sắc ấy không phải chỉ vì yếu tố sự kiện, mà còn vì sự đối chiếu rất rõ ràng mà Chúa dùng để nhắc nhở tôi về Đấng quyền năng không ai sánh nổi.
Tôi đến Mỹ công tác và được mời tham dự sự kiện National Prayer Breakfast (NPB). Đây là sự kiện thường niên diễn ra vào sáng thứ Năm đầu tiên của tháng Hai tại khách sạn Hilton trên đường Connecticut Avenue NW, bang Washington DC, với khoảng 3.500 khách mời từ hơn 100 quốc gia tham dự, do các thành viên Quốc Hội bảo trợ và Quỹ Cầu Nguyện Quốc Gia tổ chức. Mục tiêu là tạo ra một không gian cho giới lãnh đạo chính trị, xã hội và kinh doanh cùng nhau cầu nguyện, thông công và gây dựng tình bạn chân thành dựa trên tinh thần của Chúa Jêsus.
Là người lần đầu tham dự, tôi không kỳ vọng gì nhiều. Tôi nghĩ đơn giản mình sẽ gặp vài người bạn châu Á, mở rộng mối quan hệ và trải nghiệm một chương trình tôn giáo trang trọng. Nhưng Chúa đã cho tôi nhiều hơn thế. Từng buổi ăn, từng cuộc gặp gỡ đều mang lại sự mới mẻ. Tôi được gặp những người đồng hương đáng kính, những bạn trẻ đầy khải tượng, những người bạn quốc tế khiêm nhường và tài năng. Trong những lúc trò chuyện, tôi được nghe các câu chuyện về ơn gọi, về hành trình đức tin, về sự hiện diện sống động của Chúa trong từng quốc gia.
Điều tôi không ngờ là, sự kiện đó lại cho tôi thêm một cơ hội suy gẫm về niềm tin cá nhân của mình.
Trong không gian tràn đầy âm nhạc, lời hỏi thăm – cầu nguyện, ánh đèn xanh dịu, sự chuyên nghiệp và tinh tế của từng người tôi gật đầu và mỉm cười chào, tôi như bước vào một bữa tiệc hoàng gia. Một bữa tiệc không chỉ dành cho những người có địa vị, mà còn dành cho những tấm lòng tìm kiếm Đức Chúa Trời. Dù văn hóa khác biệt, ngôn ngữ xa lạ, thức ăn không quen vị, nhưng tôi cảm nhận được sự gần gũi lạ kỳ. Tôi thuộc về nơi này. Tôi được mời gọi đến bàn tiệc này.
Và rồi điều bất ngờ nhất xảy ra.
Mọi người truyền tai nhau: “Rất có thể ông ấy sẽ đến!” Sáng hôm đó, khi mặt trời còn chưa mọc, chúng tôi đã có mặt để dùng bữa sáng và cầu nguyện. Tôi không thật sự mong đợi điều gì đặc biệt. Nhưng giữa lúc mọi người đang trò chuyện, một giọng thông báo vang lên: “Kính thưa quý vị, Tổng thống Donald Trump đang tiến vào khán phòng.”
Tôi quay sang, và ông đang đứng cách bàn tôi chỉ vài bước chân.
Tiếng vỗ tay bùng nổ. Một làn sóng điện chạy qua khắp căn phòng. Ai cũng đứng dậy, giơ điện thoại chụp hình, quay phim để bắt lấy khoảnh khắc đáng nhớ này. Sự hiện diện của ông khiến bầu không khí thay đổi ngay lập tức. Có người xúc động, có người trầm ngâm, có người hân hoan… Còn tôi thì lặng người, rồi cố sốc lại các giác quan để thật sự hiện diện và trải nghiệm giây phút đó, vì tôi biết mình đang được ở trong một khoảnh khắc thay đổi cuộc đời.
Tổng thống phát biểu gần 30 phút. Ông không cầm giấy, cũng không có máy chiếu nhắc lời. Giọng nói điềm tĩnh, ngữ điệu rõ ràng, sự tự tin như thể ông đang trò chuyện chứ không phải diễn thuyết. Tôi thầm nghĩ: một người phải có kinh nghiệm, mục tiêu và sự hiểu biết sâu sắc dường nào mới có thể phát biểu lưu loát và thuyết phục đến vậy. Giữa những tiếng vỗ tay, ông mời đích danh những người ngồi phía trước đứng lên, ông cảm ơn, khích lệ, khen ngợi họ vì sự dũng cảm và tinh thần phục vụ. Họ như được chung dự sự tán dương từ đám đông cùng với ông.
Có một sự so sánh không thể tránh khỏi trong lòng tôi.
Nếu sự xuất hiện của một tổng thống có thể làm hàng ngàn người đứng dậy, vỗ tay, reo hò, thì ngày Chúa Jêsus tái lâm sẽ còn vĩ đại hơn bội phần. Nếu một con người hữu hạn có thể gây chấn động chỉ với sự hiện diện của mình, thì sự hiện diện của Đấng Tạo Hóa sẽ làm rung chuyển cả trời đất.
Lúc đó tôi nhận ra: Người Quan Trọng Nhất mà tôi luôn mong đợi chính là Chúa Jêsus Christ và sự kiện quan trọng nhất mà tôi luôn mong đợi chính là ngày Ngài tái lâm.
Ngài là Đấng yêu thương, cứu chuộc tôi, là Vua của các vua, Chúa của các chúa (Khải Huyền 19:16). Ngài là Đấng mà mọi đầu gối sẽ quỳ xuống, mọi lưỡi sẽ xưng nhận Ngài là Chúa (Phi-líp 2:10-11). Ngài sẽ đến không phải chỉ trong một căn phòng hội nghị, mà trên đám mây, sáng ngời và vinh hiển tột cùng (Khải Huyền 1).
Ngài là Đấng Thần Nhân đã đến thế gian, sống một cuộc đời vô tội, chịu chết trên thập tự giá thay cho nhân loại, Ngài đã sống lại, thăng thiên- ngồi bên hữu Cha Ngài và Ngài sẽ trở lại. Ai tin Ngài sẽ được cứu rỗi, vì lời Chúa chép: “vì nhờ ân điển, bởi đức tin mà anh em được cứu…” (Ê-phê-sô 2:8). Và trong ngày cuối cùng, Ngài sẽ gọi đích danh những ai có tên trong sách sự sống (Khải Huyền 3:5), mời họ dự tiệc cưới Chiên Con — bữa tiệc thật sự không bao giờ kết thúc.
Ký ức về buổi sáng hôm ấy, tại phòng hội nghị Hilton, không chỉ dừng lại ở hình ảnh một vị lãnh đạo quốc gia. Nó trở thành lời nhắc nhở đầy quyền năng rằng: sự mong đợi lớn nhất trong đời tôi là được gặp chính Đấng đã dựng nên tôi.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, là Cha yêu dấu của con. Cảm tạ Chúa, vì Ngài đã dùng một trải nghiệm bất ngờ để cho con cơ hội nhìn thoáng qua vinh quang của Chúa và khơi dậy trong con sự háo hức ngày càng lớn — háo hức được diện kiến Ngài, mặt đối mặt. Được Ngài gọi tên. Được bước vào sự hiện diện đời đời của Đấng con yêu. Xin dạy con đi trong đường lối Chúa, trung tín vâng theo mạng lệnh Ngài, và tập trung thực hiện sứ mệnh mà Ngài đã giao cho. Nguyện mọi vinh hiển đều thuộc về Chúa — và chỉ duy Ngài mà thôi. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.
Quý thính giả thân mến, trong ngày kỷ niệm Chúa Jêsus thăng thiên hôm nay, chúng ta được nhắc nhở rằng, sẽ đến một ngày — dù sớm hay muộn — mỗi chúng ta sẽ đứng trước mặt Cứu Chúa của mình. Ước mong rằng khi ngày ấy đến, Ngài sẽ nhìn thấy nơi anh chị em hình ảnh của những đầy tớ ngay lành và trung tín: những người đã sống hết lòng vì Tin Lành, đã đem ánh sáng của Ngài soi rọi giữa thế gian.
Nguyện Chúa ban cho anh chị em những cơ hội kinh nghiệm sự hiện diện của Ngài — không chỉ trên đỉnh cao vinh quang mà cả trong thung lũng âm u của cuộc đời. Và trong từng chặng đường ấy, anh chị em sẽ luôn mạnh dạn chiếu rọi sự sáng của Đức Chúa Trời duy nhất, vĩ đại và trọn lành, Đấng đã ban Đức Thánh Linh sống trong mỗi chúng ta.
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/