Ai trong chúng ta chẳng từng mong được người khác công nhận, được chú ý và tán thưởng vì những thành tựu mà mình đã dày công cố gắng. Ngay cả trong đời sống thuộc linh, niềm khao khát ấy đôi khi cũng âm thầm len lỏi, khiến chúng ta đánh mất đi chân lý thật sự: chúng ta sống không phải là để tôn vinh bản thân, mà là để làm vinh hiển danh Chúa – Đấng đã chuộc và cứu chúng ta bởi ân điển, tình yêu và quyền năng tuyệt đối của Ngài.
Hôm nay, ngày 06/08/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Maria Schleicher qua chủ đề NGÀI PHẢI ĐƯỢC TÔN CAO.
“Ngài phải được tôn cao, còn tôi phải hạ xuống.” (Giăng 3:30)
Tôi là kiểu người luôn thích được chú ý. Từ nhỏ đã vậy rồi, lúc nào tôi cũng muốn người lớn phải quan tâm đến mình nhất. Khi đạt được thành tích trong học tập, tôi khao khát được cha mẹ, thầy cô công nhận và tán thưởng. Phản ứng của mọi người ảnh hưởng rất nhiều đến sự tự tin của tôi. Rồi đến khi trưởng thành, tôi lại tìm những cách khác để nâng mình lên, để người ta biết đến những việc tốt mà tôi đang làm.
Nhưng Kinh Thánh nhắc nhở chúng ta trong Giăng 3:30: “Ngài phải được tôn cao, còn tôi phải hạ xuống.” Lẽ thật này hoàn toàn đối lập với lối sống mà tôi đang theo đuổi – một lối sống khao khát được người khác “nhìn thấy”, thay vì sống để phục vụ Đấng luôn thấy rõ mọi điều.
Thậm chí sau khi dâng đời sống mình cho Đấng Christ, tôi vẫn chưa bỏ được thói quen tìm kiếm sự chú ý, mặc dù hình thức thì có chút thay đổi. Giữa vòng các anh chị em cùng đức tin, tôi vẫn cảm thấy mình cần phải chứng tỏ bản thân. Tôi muốn mọi người tán thưởng những công khó của mình trong đời sống thuộc linh.
Trong đức tin còn non trẻ, tôi đã biến những công việc mà Cứu Chúa Jêsus làm trong đời sống mình… thành câu chuyện về chính tôi! Tôi vẫn chưa thật sự hiểu rằng mình chỉ là một phần rất nhỏ trong kế hoạch vĩ đại của Đức Chúa Trời, chứ không phải điều ngược lại: chính Ngài là Đấng đang vận hành mọi sự và cho phép tôi được dự phần trong kế hoạch ấy.
Một lần nọ, chúng tôi tham gia chương trình huấn luyện truyền giáo. Diễn giả yêu cầu chúng tôi viết lại lời chứng để chia sẻ với người khác. Khi viết xong và đọc lại, tôi bàng hoàng nhận ra rằng tất cả những gì tôi viết chỉ toàn xoay quanh bản thân tôi mà thôi! Vì quá khát khao được công nhận và chứng tỏ bản thân, tôi đã bỏ quên chân lý của Lời Chúa và những công việc lạ lùng mà Ngài đã làm trong cuộc đời tôi. Tôi đã biến lời chứng về quyền năng biến đổi của Cứu Chúa Jêsus thành câu chuyện sáo rỗng nhằm tôn cao chính mình!
Không lâu sau đó, tôi tình cờ thấy một tấm bảng lớn treo trong văn phòng của một đồng nghiệp, trên đó ghi câu Kinh Thánh Giăng 3:30. Ban đầu tôi thấy lạ – tại sao lại chọn câu này? Đây đâu phải là một câu “nổi tiếng” như Giăng 3:16, Giê-rê-mi 29:11 hay Châm Ngôn 3:5–6… là những câu Kinh Thánh mà chúng ta thường thấy trên mấy tấm bảng trang trí. Thật lòng mà nói, lúc đó tôi vẫn chưa hiểu hết sức nặng của lời Kinh Thánh này.
Tôi hỏi bạn mình tại sao lại treo câu đó. Anh chia sẻ rằng trước kia anh cũng từng sống rất ích kỷ, nhưng tất cả đã thay đổi khi anh được nếm biết tình yêu thương của Đấng Christ. Khi lắng nghe lời chứng của anh, tôi cảm nhận rõ ràng sự đụng chạm của Đức Thánh Linh trong tấm lòng mình. Tôi bắt đầu nhận ra rằng: bấy lâu nay, tôi vẫn đang tôn mình lên vị trí trung tâm của cuộc đời, thay vì dâng vị trí cao nhất cho Vị Vua duy nhất xứng đáng được tôn vinh.
Sau cuộc trò chuyện ấy, tôi bắt đầu có một khát khao mới, đó là hạ mình xuống để Đấng Christ được tôn cao.
Việc trao phó cả cuộc đời mình cho Đấng Christ nghe có vẻ lớn lao, nhưng đôi khi lại dễ hơn nhiều so với việc học cách từ bỏ ý riêng và thuận phục theo ý muốn Chúa mỗi ngày. Thật chẳng dễ dàng gì để chúng ta bước đi trong sự khiêm nhường, với tấm lòng chân thành ao ước quy vinh hiển lên cho Chúa chứ không phải bản thân mình. Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở chúng ta trong Ga-la-ti 2:20: “Tôi đã bị đóng đinh vào thập tự giá với Đấng Christ, mà tôi sống, không phải là tôi sống nữa, nhưng Đấng Christ sống trong tôi.” Sống cho Đấng Christ có nghĩa là chết đi cái tôi của mình mỗi ngày, để chính sự hiện diện của Ngài định nghĩa bản sắc của chúng ta.
Ngai lòng chúng ta không có đủ chỗ cho cả Vua Trời và cho bản thân chúng ta. Mỗi ngày, chúng ta được kêu gọi hãy bước xuống khỏi ngai ấy, để Cứu Chúa Jêsus có thể bước lên và trị vì cách trọn vẹn.
Có thể bạn cũng từng cảm nhận được lời nhắc nhở êm dịu ấy từ Đức Thánh Linh – mời gọi bạn buông bỏ khao khát được công nhận, được tán thưởng, hay ước muốn tự kiểm soát cuộc đời mình. Nguyện bạn và tôi mỗi ngày học cách sống với tấm lòng khiêm nhu, và cầu xin Chúa giúp chúng ta luôn tôn Ngài lên vị trí trung tâm của cuộc đời mình.
Cầu nguyện: Lạy Cha Thiên Thượng, xin Chúa tha thứ cho con vì những lúc con đặt bản thân mình lên trên chính Ngài mà không nhận ra. Con để cho đời sống mình bị cuốn theo thế gian và những ham muốn xác thịt, mà không chịu tìm kiếm thánh ý Ngài. Xin Chúa nhắc nhở, uốn nắn tấm lòng con, để con luôn biết quay về, ngồi yên dưới bệ chân Ngài với tấm lòng khiêm nhu và khao khát lẽ thật của Ngài và tôn cao danh Ngài qua đời sống con. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.
Quý thính giả thân mến, khi Đấng Christ được tôn cao, đó cũng là lúc chúng ta tìm được đúng vị trí của mình, không phải giữa ánh đèn sân khấu, giữa những lời tán thường, mà chúng ta sẽ được Chúa chiếu sáng bởi ánh sáng vinh hiển rực rỡ của chính Ngài. Mỗi ngày mới là một lời kêu gọi mới: hãy bước xuống khỏi ngai lòng mình để mời Chúa bước lên trị vì và dẫn dắt cuộc đời chúng ta theo thánh ý Ngài. Hôm nay, bạn có sẵn lòng dâng vị trí cao trọng nhất của cuộc đời mình lên cho Chúa hay không?
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/