Giữa một xã hội không tin kính, việc sống đúng với bản chất Cơ Đốc nhân và bày tỏ đức tin nơi Chúa không phải điều dễ dàng. Thậm chí nhiều người đang sống “hai mặt”, chỉ xưng mình là Cơ Đốc nhân vào ngày Chúa nhật ở nhà thờ, còn lối sống thường nhật thì không khác gì người vô tín. Vậy làm sao để chúng ta tránh được cạm bẫy đó và dạn dĩ sống bày tỏ đức tin?

Hôm nay, ngày 26/02/2023, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Jordan Buntgen qua chủ đề SỐNG BÀY TỎ ĐỨC TIN.

“Thế thì, hễ ai xưng nhận Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời; còn ai chối bỏ Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ chối bỏ họ trước mặt Cha Ta ở trên trời.” (Ma-thi-ơ 10:32-33)

Vài năm trước, tôi có gặp một trong những người bạn thân nhất của cuộc đời mình. Chúng tôi đến dự một buổi họp mặt và ngay lập tức kết nối với nhau. Cô ấy rất hợp với tôi về mọi mặt, ngoại trừ đức tin – và đó là một dấu hỏi lớn. Khi đi chơi với nhau, chúng tôi có thể thảo luận về bất kỳ chủ đề nào ngoại trừ tôn giáo; cô ấy lảng tránh chủ đề này như người ta tránh covid, và thế là tôi cũng cho qua. Tôi thực sự không biết liệu cô ấy có tin rằng có Chúa hay không, và tôi cũng không hỏi.

Một năm trôi qua, chúng tôi ngày càng thân thiết, nhưng nếu tôi có nhu cầu cần được cầu thay, tôi sẽ tâm tình với những người bạn trong Chúa thay vì chia sẻ với cô bạn này. Nếu Chúa làm việc trong cuộc đời tôi, tôi sẽ nói với mọi người về vinh quang Ngài, còn với cô ấy, tôi chỉ nói về những chuyện trần thế đời này. Tôi chưa bao giờ nói nhiều về Hội Thánh hay sự kêu gọi trong chức vụ, bởi vì phần “thiêng liêng” trong thế giới của tôi đã bị gạt sang một bên trước sự hiện diện của cô ấy.

Nhưng một buổi sáng Chúa nhật nọ, mọi thứ đã thay đổi. Mục sư của tôi giảng về Phi-e-rơ và câu chuyện ông chối Chúa. Trước sự chứng kiến của nhiều người, Phi-e-rơ đã chối bỏ mối quan hệ của mình với Chúa Jêsus, vì sợ họ sẽ nghĩ xấu về ông hoặc làm hại ông. Chỉ trong một chương, ông vừa hết lòng bênh vực Đấng Cứu Rỗi của mình, vừa phủ nhận rằng ông không hề biết Ngài.

“Si-môn Phi-e-rơ và một môn đồ khác đi theo Đức Chúa Jêsus. Môn đồ nầy quen biết thầy tế lễ thượng phẩm, nên vào với Đức Chúa Jêsus trong sân của thầy tế lễ thượng phẩm. Còn Phi-e-rơ thì đứng bên ngoài, gần cửa. Vì vậy, môn đồ kia, người quen biết thầy tế lễ thượng phẩm, đi ra nói với người phụ nữ canh cửa, rồi đem Phi-e-rơ vào. Người phụ nữ canh cửa nói với Phi-e-rơ: “Chẳng phải ông cũng là một trong các môn đồ của người ấy sao?” Phi-e-rơ đáp: “Không phải tôi.” Vì trời lạnh nên các đầy tớ và các thuộc hạ nhóm một đống lửa than, rồi đứng sưởi ấm. Phi-e-rơ cũng đứng sưởi với họ” (Giăng 18:15-18).

“Lúc Phi-e-rơ còn đang đứng sưởi, họ hỏi ông: “Anh cũng là một trong số các môn đồ của ông ta phải không?” Phi-e-rơ chối và trả lời: “Không phải tôi.”

Một người trong các đầy tớ của thầy tế lễ thượng phẩm, có họ hàng với người đã bị Phi-e-rơ chém đứt tai, nói: “Chẳng phải chính tôi đã thấy anh ở trong vườn với ông ta sao?” Phi-e-rơ lại chối một lần nữa, tức thì gà gáy” (Giăng 18:25-26).

Đức Thánh Linh nhẹ nhàng cáo trách lòng tôi rằng tôi đang sống như Phi-e-rơ. Tôi sợ rằng nếu tôi cứ là chính mình, cô bạn ấy sẽ nhận thấy đức tin của tôi, và tôi không còn được chào đón trong tình bạn này nữa. Vì vậy, buổi sáng hôm đó, tôi quyết định rằng mình sẽ không sống với hai “nhân cách” nữa, mà chỉ có một con người chân thật duy nhất sẽ thể hiện đức tin nơi Chúa, trong mọi hoàn cảnh, giữa mọi người.

Ngày hôm sau, tôi gửi tin nhắn nhờ cô ấy cầu thay lần đầu tiên, và nhận lại lời hồi âm tử tế, rằng cô ấy yêu thương tôi và sẽ nhớ đến tôi.

Lòng tôi nhẹ nhõm khi biết rằng mình đang thi hành Đại Mạng Lệnh qua bước tiến vâng phục này. Suốt nhiều năm, tôi tiếp tục chia sẻ những nhu cầu cầu thay của mình, và câu trả lời của cô ấy đã thay đổi từ “nhớ đến cậu” thành “cầu nguyện cho cậu”. Dần dần, cô ấy bắt đầu bày tỏ quan điểm của mình về Đức Chúa Trời, và thỉnh thoảng chia sẻ với tôi một câu Kinh Thánh mà cô ấy tìm thấy.

Sau nhiều năm tha thiết mời cô ấy đến sự kiện dành cho phụ nữ trong Hội Thánh, cuối cùng cô ấy đã nhận lời tham dự. Trong buổi thờ phượng, tôi nhìn sang và thấy hai dòng nước mắt chảy trên gương mặt bạn mình. Vào lúc đó, Chúa Jêsus nhắc nhở tôi rằng khi chúng ta sống bày tỏ đức tin và giữ vững con người thật của mình trong Ngài, thì Vương quốc Trời sẽ phát triển thịnh vượng. Và đó là điều duy nhất quan trọng trong cuộc đời này; đó là lời kêu gọi và sứ mệnh của chúng ta – để mang tình yêu thương và phước hạnh của Ngài đến với những người đang ở ngay bên cạnh chúng ta. Họ chính là muôn dân, và chúng ta là những người rao báo Tin Lành.

“Thế thì, hễ ai xưng nhận Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ xưng nhận người ấy trước mặt Cha Ta ở trên trời; còn ai chối bỏ Ta trước mặt thiên hạ, Ta cũng sẽ chối bỏ họ trước mặt Cha Ta ở trên trời.” (Ma-thi-ơ 10:32-33).

Cầu nguyện: Cảm ơn Chúa đã nhắc nhở con rằng tất cả chúng con cần sống bày tỏ đức tin của mình dạn dĩ. Xin giữ chúng con thay vì tìm cách làm đẹp lòng thế gian, sẽ hết lòng để bày tỏ danh Chúa, gây dựng Vương quốc Ngài qua lời chứng từ chính cuộc đời mình. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen.

Quý thính giả thân mến, bạn có ngại bày tỏ đức tin của mình trước mặt một ai đó không? Bạn có lo sợ rằng họ sẽ trở nên xa cách khi nhận ra bạn tin cậy Chúa không? Đừng để nỗi sợ hãi về họ thay đổi bạn, nhưng hãy để tình yêu Chúa thay đổi họ. Hãy nói cho họ nghe về những kinh nghiệm tuyệt vời mà bạn đã có với Chúa, và kiên nhẫn nhìn xem sự biến đổi diệu kỳ mà Ngài sẽ làm trên đời sống họ.

Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:

Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199

Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.


Nguồn: https://oneway.vn/

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here