Có bao giờ bạn thiết tha tìm kiếm một nơi an toàn để ẩn náu – không phải một nơi xây bằng gạch đá, mà là chốn bình yên cho linh hồn? Trong cuộc sống đầy biến động, với vô vàn cơn bão và áp lực tinh thần kéo đến bất ngờ, chúng ta thường ước gì có thể chạy đến một đồn lũy vững vàng, nơi mà mọi lo lắng, sợ hãi đều không thể chạm tới. Thật ra, nơi ấy luôn sẵn có, và không ở đâu xa. Chính nơi bóng cánh Chúa nhân từ, nơi chúng ta được an nghỉ bình yên.
Hôm nay, ngày 31/05/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Bill Gaultiere qua chủ đề NƠI ĐỒN LŨY VỮNG AN.
“Nhưng Đức Giê-hô-va là đồn lũy của con, Đức Chúa Trời là vầng đá bảo vệ con.” (Thi Thiên 94:22)
Hồi còn nhỏ, tôi nhớ có lần khi cả nhà đang ngồi xem tivi, thì bản tin thời tiết cảnh báo một cơn lốc xoáy lớn đang tiến đến gần. Ở nơi tôi sống, lốc xoáy là chuyện mùa xuân hay mùa hè nào cũng có, nên cả nhà tôi cũng không lạ gì.
Nhưng lần đó, tôi có một dự cảm rất khác thường. Rồi cha tôi đột nhiên kêu lớn:
“Cả nhà xuống hầm ngay! Nhanh lên nào! Mở cửa sổ ra và lấy đèn pin!”
Cha mẹ tôi bế hai em bé sinh đôi, còn lại tất cả chị em tôi cùng chạy xuống hầm.
Tôi vừa sợ hãi vừa có chút háo hức. Bảy người chúng tôi ngồi co cụm lại dưới hầm, nghe đài phát thanh liên tục cập nhật tin tức về cơn lốc. Tôi hỏi cha nếu lốc xoáy quét trúng nhà thì sao, cha trấn an tôi:
“Chắc không trúng đâu con. Nhưng nếu có, thì mình vẫn an toàn khi ở đây.”
Mẹ tôi cũng nói:
“Lốc không quét trúng nhà mình đâu! Nhân danh Chúa Jêsus, lốc không được quét trúng nhà mình! Cầu xin Chúa!”
Quả thật, cơn lốc có quét qua gần khu nhà tôi, nhưng không gây thiệt hại gì. Cả gia đình tôi đều an toàn trong hầm trú ẩn!
Từ đó về sau, tầng hầm bỗng trở thành một nơi đặc biệt đối với tôi. Tôi rất thích xuống đó chơi. Ngày nào nóng thì dưới hầm mát lạnh. Lúc nào chán, tôi lại mò xuống khám phá mấy thùng đồ cũ. Nếu mấy chị em hơi ồn ào quá, tôi sẽ lẻn xuống đó tìm chốn yên tĩnh một mình.
Nhưng điều tôi thích nhất chính là xây đồn lũy! Tôi thường rủ mấy chị em cùng xây với mình. Tôi sẽ làm “chỉ huy công trình”, phân công ai làm việc gì. Chúng tôi tận dụng tất cả những gì có thể: mảnh gỗ, ghế cũ, những chiếc hộp giấy lớn để giả làm tường. Rồi chúng tôi dùng ga trải giường và khăn tắm làm mái nhà.
Trong đồn lũy đó, chúng tôi cảm thấy an toàn – tránh được lốc xoáy, lánh khỏi mấy “kẻ xấu” tưởng tượng, thậm chí cả quân địch – chúng tôi cứ giả vờ như có chiến tranh đang xảy ra ấy!
Chúng tôi cũng chơi trò chơi trong đồn lũy của mình – tôi đem theo chú lính chì, còn các chị em thì đem búp bê. Nhưng vui nhất là được nâng cấp đồn lũy: xây ra rộng hơn, chia phòng này phòng kia. Có lần mẹ còn cho chúng tôi mượn cả mấy cái ghế cao, từ phòng ăn đem xuống hầm – hôm đó là lần xây pháo đài hoành tráng nhất!
Vua Đa-vít trong Kinh Thánh cũng nhiều lần tìm nơi trú ẩn như vậy. Nhưng ông không chỉ trốn trong các hang động giữa đồng vắng Y-sơ-ra-ên – ông còn ẩn náu trong chính Đức Chúa Trời.
“Đức Giê-hô-va là đồn lũy của con” – đó là một trong những lời cầu nguyện quen thuộc của Đa-vít. Xuyên suốt 150 đoạn Thi Thiên, có đến gần 100 lần ông mô tả Đức Chúa Trời là đồn lũy, là nơi ẩn náu, là vầng đá, là bóng cánh, là chốn an toàn của ông.
Và đó cũng chính là điều mà chị em tôi đã làm năm ấy – tìm chốn ẩn náu nơi Chúa. Ngài đã nhậm lời cầu nguyện của mẹ tôi, và giữ gìn gia đình tôi khỏi nguy hiểm.
Điều tuyệt vời nhất là: chúng ta không cần phải tự tay xây dựng đồn lũy của mình nơi trần thế. Chúng ta cũng không cần chờ đến lúc lên thiên đàng thì mới thật sự được bình an. Dù ta đang ở đâu, dù hoàn cảnh ra sao – dù có bị tổn thương, gặp hoạn nạn, thậm chí đang hấp hối – chúng ta vẫn có thể bước vào “nơi kín nhiệm” trong sự cầu nguyện, sự hiện diện của Cứu Chúa Jêsus và Đức Chúa Cha. Ở đó, chúng ta được nương náu trong chính Chúa và Vương quốc Ngài, đang hiện diện ngay giữa đời sống của chúng ta ngày nay (Thi Thiên 91:1; Ma-thi-ơ 4:17; 6:4; 6:6; 6:18). Đó là nơi mà ân điển không bao giờ thiếu, nơi chúng ta được nghỉ ngơi trong tình yêu thương bất biến của Ngài. Và chính từ nơi kín nhiệm ấy, chúng ta được Ngài phục hồi, thêm sức, để tiếp tục đương đầu trần gian đầy bão tố – biết rằng mình không hề đơn độc, vì Chúa là đồn lũy của chúng ta.
Cầu nguyện: Lạy Chúa kính yêu, cảm tạ ơn Chúa vì Ngài luôn là đồn lũy vững bền của con, là nơi con nương náu khi lòng mỏi mệt, là chỗ con được chữa lành khi bị tổn thương. Thật phước hạnh thay khi con được nghỉ ngơi trong tình yêu thương không lay chuyển của Ngài! Ngay giờ này, xin Ngài dẫn con vào nơi trú ẩn kín nhiệm của Ngài, dẫu cho xung quanh bao giông tố bủa vây. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.
Quý thính giả thân mến, tuy không thể ngăn được những cơn bão ập đến trong cuộc đời, nhưng chúng ta có thể chọn nơi mình trú ẩn. Chúa chính là đồn lũy vững bền của chúng ta, là chốn bình yên giữa cơn giông tố. Chúng ta không cần đợi đến lúc sức cùng lực kiệt mới tìm đến Chúa, nhưng hãy đến với Ngài ngay hôm nay, ngay lúc này. Ngài vẫn đang dang tay chờ đợi chúng ta nghỉ an trong Ngài. Bạn và tôi hãy cùng bước vào nơi kín nhiệm của Ngài, và khám phá sự bình an vượt quá mọi sự hiểu biết!
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/