Có những lúc chúng ta cảm thấy lạc lõng giữa biết bao thử thách bủa vây, đến mức phải thốt lên: “Chúa ơi, tại sao Ngài im lặng với con?” Khi mọi thứ trở nên bế tắc – tài chính cạn kiệt, công việc bấp bênh, hay những thử thách cứ liên tục ập đến – chúng ta khao khát sự can thiệp, giúp đỡ từ Chúa. Thế nhưng, im lặng không có nghĩa là Ngài đã bỏ rơi chúng ta, mà đó chính là cơ hội để chúng ta lớn lên trong đức tin nơi Chúa. Ngài biết rằng qua thử thách, đời sống theo Chúa của chúng ta mới thực sự trưởng thành.
Hôm nay, ngày 28/03/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả John P. King qua chủ đề KHI CHÚA LẶNG IM.
“Chính Đức Chúa Trời có phán: “Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu.” (Hê-bơ-rơ 13:5-6)
Tôi rất kính nể những người điều hành trường dạy lái xe và hướng dẫn người khác cách điều khiển ô tô. Tôi đã từng dạy cả con trai lẫn con gái mình lái xe, và phải nói rằng đó là một hành trình đầy thử thách về cả mức độ kiên nhẫn, thấu hiểu lẫn kiểm soát cảm xúc. Những người mới tập lái thường thắng gấp, tăng tốc đột ngột, đỗ xe chệch hướng, lấn sang làn khác, và đánh lái loạng choạng – liên tục phạm lỗi rồi lại sửa lỗi – và đó mới chỉ là tập lái trong một bãi đỗ xe trống thôi đấy! Vì thế, phải thừa nhận rằng tôi luôn giữ khoảng cách khá xa với những chiếc xe có biển “xe tập lái” – không đùa đâu! Họ vẫn còn cả chặng đường dài phía trước, và thử thách thực sự chính là khi ra đường lớn, nhất là đường cao tốc!
Có những khoảnh khắc tôi buộc phải vươn tay giữ vô lăng hoặc đưa ra lời cảnh báo dứt khoát để bảo vệ tính mạng, đảm bảo an toàn và giữ gìn lớp sơn xe (tất nhiên, tôi làm việc đó trong sự bình tĩnh và yêu thương). Nhưng trong suốt hành trình ấy, tôi nhận ra một bài học quan trọng: phải biết khi nào nên im lặng và không can thiệp. Cách duy nhất để con tôi thực sự biết lái xe là để con tự xoay xở, tự mắc lỗi và tự điều chỉnh. Tôi có thể lo lắng khi thấy xe giật cục, hay chuyến đi không mấy suôn sẻ, nhưng đó là một phần của quá trình trưởng thành – và đó mới là mục tiêu.
Nhận ra điều này khiến tôi suy ngẫm sâu hơn về cách Chúa hành động trong cuộc đời chúng ta – có đôi khi Ngài hoàn toàn không can thiệp. Chẳng có gì phải nghi ngại, cũng như tôi luôn ngồi bên cạnh khi con tôi học lái, Chúa cũng luôn đồng hành cùng chúng ta. Khi công bố Đại Mệnh Lệnh trong Ma-thi-ơ 28:20, Đức Chúa Jêsus đã hứa:
“Và nầy, Ta luôn ở với các con cho đến tận thế.”
Hê-bơ-rơ 13:5-6 cũng công bố lẽ thật ấy:
“… chính Đức Chúa Trời có phán: “Ta sẽ chẳng lìa con, chẳng bỏ con đâu.” Như vậy, chúng ta có thể nói cách mạnh dạn: “Chúa giúp đỡ tôi, tôi sẽ không sợ. Người đời làm gì tôi được?”
Chúa luôn ở cùng chúng ta, sẵn sàng can thiệp khi cần thiết. Nhưng tôi tin rằng cũng có những lúc Ngài chọn cách im lặng, để chúng ta có thể tự mình học hỏi và trưởng thành. Nếu mọi thử thách đều được giải quyết ngay lập tức, làm sao chúng ta có thể phát triển đức tin? Làm sao chúng ta có thể mạnh mẽ hơn nếu chưa từng tự mình đối mặt với khó khăn? Đó là lý do Gia-cơ 1:2-4 dạy rằng:
“Thưa anh em của tôi, hãy xem sự thử thách trăm chiều xảy đến cho anh em như là điều vui mừng trọn vẹn, vì biết rằng sự thử thách đức tin anh em sinh ra kiên nhẫn. Nhưng sự kiên nhẫn phải phát huy hết hiệu lực của nó, để chính anh em được trưởng thành, hoàn hảo, không thiếu sót điều gì.”
Có thể bạn đang gặp khó khăn về tài chính. Có thể bạn chán ghét công việc mình đang làm, hay thậm chí còn không tìm được việc. Gia đình bạn có thể đang căng thẳng, các mối liên hệ dần rạn nứt. Có thể bạn cảm thấy mọi thứ tồi tệ nhất đều ập đến với mình, đến nỗi bạn không thể suy nghĩ thấu đáo, chứ đừng nói đến chuyện giữ vững niềm tin. Cuộc sống lúc ấy chẳng khác nào một chiếc xe mất lái, loạng choạng trên đường.
Những lúc như vậy, chắc hẳn chúng ta sẽ tự hỏi: “Chúa đã bỏ rơi tôi rồi sao?”
Nhưng không! Ngài chưa bao giờ rời xa chúng ta. Ngài chỉ đang im lặng chờ đợi để chúng ta có thể trưởng thành. Đức tin của chúng ta đang được “thử thách trăm chiều.” Và nếu mọi chuyện trở nên quá nguy hiểm, quá sức chịu đựng của chúng ta, chắc chắn Ngài sẽ ngay lập tức nắm lấy tay lái. Nhưng trong khi chờ đợi, mong rằng chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui, bởi vì cuối cùng, kết quả của quá trình đức tin được rèn luyện qua thử thách là, Chúa sẽ biến đổi chúng ta trở thành những con người “hoàn hảo, không thiếu sót điều gì.”
Cầu nguyện: Chúa ơi, trên hành trình cuộc sống đầy gian nan, xin Chúa ban cho con lòng can đảm để vững bước tiến tới ngay cả khi “tay lái” còn nhiều bấp bênh, non yếu. Xin Chúa ban cho con sự nhẫn nại để vững tin nơi Ngài, dù đôi khi mọi thứ có vẻ vượt ngoài tầm kiểm soát của con. Trong những khi dường như Ngài yên lặng, xin giúp con hiểu rằng Ngài đang rèn tập con, để con trưởng thành trong đức tin. Vì con biết rằng Ngài luôn ở cùng và dõi theo con, sẵn sàng nắm lấy tay lái khi con thật sự cần Ngài. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.
Quý thính giả thân mến, cuộc đời cũng giống như quá trình học lái xe – sẽ có những lúc chúng ta loạng choạng, mắc lỗi, thậm chí cảm thấy mình đã hoàn toàn mất kiểm soát. Nhưng Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta. Ngài luôn ở đó, dõi theo, sẵn sàng can thiệp khi cần thiết. Có những lúc Ngài chọn cách im lặng để chúng ta tự học hỏi và trưởng thành. Đức tin của chúng ta cần được rèn luyện, giống như một người tập lái cần trải nghiệm thực tế trên đường. Và khi vượt qua những thử thách ấy, chúng ta sẽ trở thành những người cầm lái vững vàng, tự tin thẳng tiến tới nơi đích đến mà Chúa đã định sẵn cho chúng ta.
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/