Khi những người lính trở về sau cuộc chiến, họ thường được người dân tung hô, vinh danh vì những chiến công đã giành được cho đất nước. Nhưng ít ai biết rằng phía sau những bộ quân phục hào nhoáng là những tổn thương tinh thần, mặc cảm tội lỗi và những nỗi đau mang theo suốt cả cuộc đời người lính – vì chắc hẳn không ai muốn máu đổ dưới tay mình. Những gì họ cần không phải là những lời ca ngợi, mà là sự chữa lành và giải phóng cho tâm hồn.

Hôm nay, ngày 04/10/2022, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Doc Arnett qua chủ đề PHÍA SAU NHỮNG LỜI TUNG HÔ.

“Phương đông xa cách phương tây bao nhiêu, thì Ngài cũng cất sự vi phạm chúng ta cách xa chúng ta bấy nhiêu” (Thi Thiên 103:12)

William J. Allen III luôn ước mơ trở thành một người lính khi lớn lên. Anh xuất thân từ một thị trấn nhỏ vùng Tây Bắc Missouri. Từ khi còn bé, anh đã mặc đồ rằn ri của quân đội, luôn luôn nói về Chúa và đất nước. Tất cả những ai quen anh đều biết rằng một ngày nào đó anh sẽ nhập ngũ. Ngay sau khi tốt nghiệp trung học, anh gia nhập Thủy quân lục chiến.

Vẫn luôn nung nấu giấc mơ của mình, chương trình đào tạo của anh diễn ra tốt đẹp, mặc dù anh không thích một số khía cạnh của khóa huấn luyện chiến đấu. Anh viết thư cho mẹ: “Họ bảo chúng con hét lên: ‘Giết! Giết!’ Nhưng con sẽ không làm như vậy.” William nhớ đến lời Môi-se (Phục truyền Luật lệ Ký 30:19) thúc giục dân Y-sơ-ra-ên rằng hãy “chọn sự sống”, và do đó anh đã cam kết “Tôi sẽ tôn trọng sự sống”. Nhưng lý tưởng ấy đã bị dập tắt khi anh đối diện với thực tế khắc nghiệt của cuộc chiến diễn ra trên đường phố An Nasiriyah.

Cuộc chiến đó đã biến giấc mơ của anh thành cơn ác mộng. Khi đối diện với các chiến binh thù địch lợi dụng phụ nữ và trẻ em làm lá chắn sống, kiến thức của khóa huấn luyện buộc anh phải tiêu diệt bất cứ thứ gì hoặc bất cứ ai chắn giữa anh và kẻ thù. Nhưng khóa huấn luyện không dạy anh cách đối phó với những ảnh hưởng tâm lý sau đó.

Sau nhiều lần vào tù ra khám và hàng tháng trời viết thư van xin mẹ: “Làm ơn đừng nghĩ con là quái vật!”, William đã uống một chất độc chết người, pha giữa thuốc và rượu.

Không phải tất cả mọi người đều chọn tự sát, nhưng nhiều đồng đội cũ của người lính trẻ này cũng đang phải đấu tranh để dung hòa giữa nghĩa vụ quân sự và những hiểu biết mới của họ trong Đấng Christ. Việc được tung hô như những cựu chiến binh có thể gây tác dụng ngược lại với mong muốn của họ.

Các cuộc diễu hành và hoa, các bài phát biểu và chào mừng, các bài hát yêu nước và tưởng nhớ đều nhằm mục đích bày tỏ lòng biết ơn và sự kính trọng. Nhưng thật kỳ lạ, giữa những sự kiện cuồng nhiệt và nỗ lực vinh danh quân đội, chúng ta có thể vô tình làm tăng thêm nỗi đau của những người lính đang phải đấu tranh với hậu quả chiến tranh.

Một số người có thể không hối hận vì đã giết chết kẻ thù của họ, nhưng nhiều người khác lại bị tra tấn bởi những ký ức này.

Những lời khen ngợi có khiến họ cảm thấy bị cô lập và lên án nhiều hơn không? Liệu những người lính đang mang gánh nặng tội lỗi của chiến tranh có bao giờ được mời gọi đến với Chúa Jêsus để được thanh tẩy và chữa lành không?

Trong bộ đồng phục quân đội, chúng ta không cảm nhận được những trải nghiệm khác biệt của mỗi cá nhân người lính. Một số binh sĩ trở về mà không hối tiếc, không đau buồn, không tổn thương tinh thần, và không mang cảm giác tội lỗi. Nhưng cũng có những binh sĩ trở về với đôi vai nặng trĩu tất cả những nỗi đau ấy. Nếu muốn vinh danh họ, chúng ta có thể làm điều ý nghĩa hơn so với những lời chúc mừng và cảm ơn sáo rỗng.

Chúng ta có thể trao cho họ ân điển chữa lành nhờ dòng huyết của Đấng Christ, nhắc nhở họ rằng lòng thương xót của Đức Chúa Trời cũng dư dật và tràn đầy năng quyền như tình yêu thương Ngài, có khả năng xóa bỏ tội lỗi của chúng ta như “phương đông xa cách phương tây” (Thi Thiên 103:11-12). Và trong khi bày tỏ sự giải thoát khi được tha thứ, chúng ta cũng có thể nói về sự tự do khi họ tha thứ cho kẻ thù, và làm điều lành cho những kẻ đã bất chấp lợi dụng họ.

Cầu nguyện: Chúa ơi, chiến tranh thật tàn khốc, nó cướp đi niềm hạnh phúc của tất cả mọi người. Xin Chúa chữa lành cho linh hồn của tất cả những người trở về từ bom đạn, để họ một lần nữa nhận được bình an trong ơn tha thứ dư dật của Ngài. Xin Chúa ban hòa bình trên thế giới, để không còn ai phải chịu mất mác, đau thương vì chiến tranh. Con cầu nguyện trong danh Đức Chúa Jêsus Christ, Amen.

Quý thính giả thân mến, hãy cầu nguyện cho những người trở về từ cuộc chiến – những người đang phải sống trong ký ức dằn vặn, đau đớn vì những mạng sống đã vĩnh viễn ra đi dưới nòng súng chiến tranh. Hãy lan tỏa tình yêu và sự tha thứ dư dật của Chúa đến với những linh hồn đau thương này, để họ được chữa lành và bắt đầu một hành trình mới trong hòa bình.

Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:

Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199

Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.

Nguồn: https://oneway.vn/

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here