Nếu có ai đó hỏi về đức tin của bạn, bạn sẽ trả lời thế nào? Liệu bạn có sẵn sàng chia sẻ niềm hy vọng của mình, hay sẽ do dự vì sợ bị phán xét? Có lẽ bạn đã từng rơi vào tình huống ấy – khi mọi việc xảy đến bất ngờ và bạn không có đủ thời gian để suy xét về câu trả lời. Nhưng Chúa không bao giờ để chúng ta một mình. Chính trong những thời khắc yếu đuối nhất, Thánh Linh Ngài sẽ nâng đỡ và hướng dẫn mỗi người chúng ta.

Hôm nay, ngày 14/04/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả Jonathan Santiago qua chủ đề TÔI PHẢI NÓI GÌ?

“Luôn sẵn sàng để trả lời những kẻ chất vấn về niềm hi vọng trong anh em, nhưng phải ôn tồn và trân trọng.” (1 Phi-e-rơ 3:15)

Tôi đi đi lại lại trong phòng khách sạn, không sao ngủ được. Những suy nghĩ quẩn quanh về buổi phỏng vấn xin việc vào sáng mai khiến lòng tôi trĩu nặng. Nếu nhận lời, tôi sẽ phải chuyển đến một nơi xa xôi, rời xa gia đình và bạn bè. Nhưng đây cũng là một cơ hội tuyệt vời. Lòng tôi sợ hãi và giằng xé.

Càng về khuya, nỗi lo lắng càng bủa vây tâm trí tôi. Là một người chuyên viết lách, tôi thường dành thời gian suy nghĩ thấu đáo để có thể diễn đạt thật mạch lạc ý của mình. Nhưng phỏng vấn xin việc lại đòi hỏi sự nhanh nhạy, phản ứng tức thời. Khi hồi hộp, lời lẽ của tôi sẽ càng trở nên rối ren. Tôi phải nói gì đây?

Nỗi sợ hãi và bất an dường như biểu lộ rõ rệt nhất trong đêm khuya tĩnh lặng. Tôi tin rằng sứ đồ Phi-e-rơ cũng đã cảm thấy như vậy vào đêm Đức Chúa Jêsus bị bắt. Ông là một trong số các môn đồ đã chối bỏ Ngài. Khi các lính canh áp giải Chúa đến trước mặt thầy tế lễ cả, Phi-e-rơ lặng lẽ đi theo. Tất cả những gì ông có thể làm là lặng lẽ chờ đợi phán quyết.

Ngoài sân, giữa cái lạnh của đêm khuya vắng ngắt, ông sưởi ấm bên đống lửa cạnh những đầy tớ và các viên chức khác. Tôi có thể tưởng tượng những câu hỏi dồn dập trong tâm trí ông vào khoảnh khắc hoảng loạn ấy: Chuyện gì đang xảy ra? Đức Chúa Jêsus có bị kết án không? Liệu ông và các môn đồ khác sẽ ra sao?
Và rồi, ngay trong thời khắc tăm tối đó, thử thách đầu tiên ập đến. Có người hỏi: Chẳng phải ông cũng là một trong các môn đồ của người ấy sao?” Phi-e-rơ đáp: “Không phải tôi” (Giăng 18:17). Có lẽ lúc ấy ông chẳng có đủ thời gian để suy nghĩ xem nên trả lời như thế nào. Nhưng rồi, câu hỏi ấy lặp lại, lần thứ hai, rồi lần thứ ba. Chắc chắn đến lần thứ ba, Phi-e-rơ đã có quá đủ thì giờ để suy xét lại câu trả lời của mình, nhưng ông vẫn tiếp tục chối bỏ. Và rồi, âm thanh chấn động linh hồn ông bất chợt vang lên – tiếng gà gáy.

Mỗi khi đọc lại câu chuyện Phi-e-rơ chối Chúa, tôi không khỏi rùng mình. Nếu tôi ở cương vị của ông, tôi sẽ phản ứng như thế nào? Tôi có chối bỏ Chúa khi đối diện với hiểm nguy không?

Là người tin Chúa, chúng ta ai cũng muốn mình luôn sẵn sàng mỗi khi có người hỏi về niềm tin của chúng ta. Nhưng chính Phi-e-rơ cũng đã vấp ngã, trong khi ông là một trong những môn đồ gần gũi nhất với Cứu Chúa Jêsus. Chính Ngài đã cảnh báo ông về thử thách này: “Trước khi gà gáy, con sẽ chối Ta ba lần!” (Giăng 13:38). Nhưng Phi-e-rơ không tin. Ông kiên quyết rằng mình sẽ không bao giờ chối Chúa! Thế mà rốt cuộc, ông đã làm vậy.

Điều đó khiến tôi sợ hãi. Nếu đến Phi-e-rơ còn sa ngã, thì liệu tôi có thể đứng vững không? Nhưng Đức Chúa Jêsus hứa ban cho chúng ta một điều mà khi ấy Phi-e-rơ chưa có – ấy chính là Đức Thánh Linh. Ngài phán trong Lu-ca 12:11-12:
“Khi người ta đem các con đến trước nhà hội, trước những người cai trị và các nhà cầm quyền thì đừng lo phải nói như thế nào hay nói những gì để bênh vực mình, vì chính giờ đó, Đức Thánh Linh sẽ dạy các con những điều cần phải nói.”
Dù tôi có lo lắng thế nào, Đức Thánh Linh cũng chưa bao giờ bỏ rơi tôi khi tôi cần Ngài. Đêm hôm đó trong khách sạn, Ngài đã ủi an linh hồn tôi, để tôi có thể chìm vào giấc ngủ. Và sáng hôm sau, Ngài ban cho môi miệng tôi lời lẽ để đối đáp trôi chảy. Điều duy nhất tôi cần làm là tin cậy nơi Ngài – giao phó cho Ngài cả câu trả lời của tôi lẫn con đường sự nghiệp phía trước.

Không chỉ là một buổi phỏng vấn về công việc, tôi đã tự hỏi, nếu là một cuộc phỏng vấn về đức tin của tôi với Chúa, một cuộc phỏng vấn về mối liên hệ giữa tôi với Chúa như Phi-e-rơ năm xưa, thì tôi sẽ nói gì? Và không chỉ là điều tôi sẽ nói ra, mà còn là cách tôi suy nghĩ, cách tôi hành động, từng nỗi niềm giấu kín bên trong hay những điều bộc phát bên ngoài. Tôi có đang xưng nhận Chúa của tôi xứng đáng với cách mà Ngài đã yêu tôi và phó chính mình Ngài vì tôi không?

Cầu nguyện: Lạy Cha yêu thương, con tạ ơn Chúa về tình yêu và sự hy sinh lớn lao Ngài đã dành cho con. Xin Chúa tha thứ cho con vì những lần con đã thất bại trong những cuộc “phỏng vấn” khi những người xung quanh hỏi về Ngài. Xin Chúa tha thứ cho con vì nhưng suy nghĩ, hành động, lời nói không xưng nhận Chúa, không tỏ bày danh Chúa như đáng phải có. Chúa ôi, con không muốn tiếp tục trong nếp sống thiếu đi sự tỏ bày tình yêu Ngài cho mọi người xung quanh. Nguyện xin Chúa Thánh Linh dẫn dắt và nâng đỡ con. Khi con đối diện với những thử thách và nghi ngờ, xin Ngài thêm sức để con vững lòng tin cậy. Nguyện Ngài hướng dẫn con trong từng lời nói, mỗi bước đi, để đời sống con luôn bày tỏ đức tin nơi Ngài. Xin cho con luôn sẵn sàng, can đảm tuyên xưng niềm hy vọng mà Ngài đã đặt để trong con, không chút do dự hay sợ hãi. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.

Quý thính giả thân mến, mỗi chúng ta đều sẽ phải đối diện với những thử thách trong đức tin. Nhưng hãy vững lòng rằng Chúa không bao giờ để chúng ta một mình – Ngài ban Đức Thánh Linh để hướng dẫn và giúp đỡ chúng ta. Khi cơ hội đến, bạn có sẵn sàng bày tỏ đức tin tuyệt đối của mình nơi Chúa không? Hãy bền lòng, lắng nghe lời Ngài dẫn dắt, và luôn dọn sẵn lòng mình để vâng theo Ngài với niềm tin không gì lay chuyển.

Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:

Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199

Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.


Nguồn: https://oneway.vn/

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here