Hành trình trên đất là những ngày khó khăn lẫn phước hạnh mà Chúa ban cho chúng ta. Là con người, chúng ta hoàn toàn không biết gì về tương lai của mình, vì thế, việc lên kế hoạch là điều bình thường. Nhưng bạn có quên rằng chỉ có Chúa, Đấng Toàn Tri mới biết mọi thứ và nắm giữ tương lai chúng ta. Nhận biết điều này, bạn có hết lòng dựa nương vào Chúa và đặt mọi kế hoạch của mình trong tay Ngài không?
Hôm nay, ngày 27/04/2025, chương trình Tĩnh Nguyện Hằng Ngày thân mời quý thính giả cùng suy gẫm Lời Chúa với tác giả John P. King qua chủ đề VÍ BẰNG CHÚA MUỐN, VÀ TA CÒN SỐNG.
“Song ngày mai sẽ ra thế nào, anh em chẳng biết! Vì, sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia.” (Gia-cơ 4:14-15)
“Ai Là Triệu Phú” là một chương trình truyền hình nổi tiếng thu hút đông đảo khán giả. Khi trò chơi bắt đầu, người chơi phải ngồi đối diện với người dẫn chương trình và trả lời các câu hỏi trắc nghiệm với độ khó tăng dần. Mục tiêu của họ là vượt qua từng câu hỏi cho đến câu cuối cùng để giành phần thưởng. Trong quá trình chơi, mỗi khi người chơi đưa ra câu trả lời, người dẫn chương trình thường hỏi: “Đây có phải là câu trả lời cuối cùng của bạn không?” Người chơi phải xác nhận đáp án của mình trước khi biết kết quả có chính xác hay không.
Người tham gia trò chơi phải đưa ra quyết định cho lựa chọn của mình, ngay cả khi họ hoàn toàn không biết đáp án là gì. Nhưng luôn có khả năng người chơi gặp may mắn và vô tình chọn đáp án đúng. Nếu điều đó xảy ra, họ có thể tiếp tục chơi và kiếm thêm phần thưởng. Thế nhưng, cuộc sống thì không phải lúc nào cũng vận hành theo cách đó, và Chúa cũng không như vậy. Theo Chúa là một hành trình đức tin, đòi hỏi chúng ta phải thừa nhận rằng mình không thể biết hết câu trả lời trong cuộc sống, nhưng vẫn phải tiến về phía trước.
Câu chuyện của Áp-ra-ham nhấn mạnh một lẽ thật về đức tin. Trong Sáng Thế Ký 12:1-3, chúng ta thấy lời kêu gọi của Đức Chúa Trời dành cho Áp-ra-ham, bắt đầu bằng mệnh lệnh:
“Đức Giê-hô-va phán với Áp-ram: ‘Hãy ra khỏi quê hương, bà con thân tộc và nhà cha của con để đi đến vùng đất Ta sẽ chỉ cho con.” (Sáng Thế Ký 12:1)
Trong những câu tiếp theo, Chúa không chỉ kêu gọi Áp-ram rời bỏ quê hương mà còn hứa ban phước cho ông, biến ông thành một dân lớn và một nguồn phước cho muôn dân. (Sáng Thế Ký 12:2-3)
Áp-ram đã vâng lời Đức Chúa Trời và dắt gia đình mình đến xứ Ca-na-an. Rõ ràng, đó là vùng đất Chúa đã định cho ông, nhưng điều quan trọng hơn chính là hành động đức tin của Áp-ram, ông rời đi mà không biết mình sẽ đi đâu. Hãy thử tưởng tượng bạn là Áp-ram. Khi chuẩn bị rời khỏi quê hương, những người họ hàng của bạn có thể sẽ hỏi: “Anh sẽ đi đâu?” Bạn sẽ trả lời thế nào? Câu trả lời duy nhất có lẽ là: “Tôi không biết.” Áp-ram thật sự không biết mình sẽ đi đâu. Ông chỉ tin cậy vào sự dẫn dắt của Chúa và bước đi theo lời phán: “Đi đến vùng đất Ta sẽ chỉ cho con.”
Bài giảng trên núi là bài giảng được chép trong Ma-thi-ơ 6, tại nơi đó, Chúa Jêsus đã dạy người theo Ngài đừng lo lắng về những việc trong cuộc sống:
“Vậy nên ta phán cùng các ngươi rằng: Đừng vì sự sống mình mà lo đồ ăn uống; cũng đừng vì thân thể mình mà lo đồ mặc. Sự sống há chẳng quý trọng hơn đồ ăn sao, thân thể há chẳng quý trọng hơn quần áo sao?” (Ma-thi-ơ 6:25)
“Ấy vậy, các ngươi chớ lo lắng mà nói rằng: Chúng ta sẽ ăn gì? Uống gì? Mặc gì? Vì mọi điều đó, các dân ngoại vẫn thường tìm, và Cha các ngươi ở trên trời vốn biết các ngươi cần dùng những điều đó rồi. Nhưng trước hết, hãy tìm kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa.” (Ma-thi-ơ 6:31-33)
“Tôi không biết chắc” có lẽ là câu trả lời hay nhất trong nhiều hoàn cảnh của cuộc sống. Đó không phải là sự phó mặc, mà là thừa nhận rằng chúng ta không thể biết trước mọi điều sẽ xảy ra. Đứng trước những câu hỏi như: Bạn sẽ đi đâu? Bạn sẽ làm gì khi đến đó? Bạn sẽ sống như thế nào? Tài chính sẽ ra sao?—Câu trả lời của chúng ta có thể vẫn là: “Tôi không biết, không biết, và hoàn toàn không biết.”
Nhưng chúng ta chỉ cần biết một điều, đó là: Chúa biết!
Ngài luôn biết trước, đi trước chúng ta, và đó là điều quan trọng duy nhất chúng ta cần biết. Khi Chúa dẫn dắt, Ngài cũng sẽ mở đường.
Chúng ta thường nghĩ rằng mình phải có câu trả lời cho mọi thứ. Khi có ai đó hỏi, chúng ta cảm thấy ngượng ngùng, thậm chí khó chịu nếu phải thừa nhận: “Tôi không biết”. Đừng cố gắng tỏ ra rằng chúng ta biết tất cả mọi thứ, nhưng hãy đặt đức tin vào Chúa và chương trình tốt lành của Ngài.
Lập kế hoạch cho tương lai là điều cần thiết, nó thể hiện trách nhiệm và giúp chúng ta có định hướng trong cuộc sống. Tuy nhiên, chúng ta cũng cần khiêm nhường thừa nhận rằng mình không thể kiểm soát mọi thứ sẽ xảy ra. Dù có chuẩn bị kỹ lưỡng đến đâu, vẫn có những điều nằm ngoài dự tính. Gia-cơ dạy rằng chúng ta không nên đặt trọn niềm tin vào kế hoạch của mình cho tương lai, nhưng phải nhận biết ý muốn của Chúa. Điều này có nghĩa là chúng ta cần tìm kiếm sự hướng dẫn của Ngài trước khi đưa ra quyết định; khiêm nhường trước Chúa – là Đấng Chủ Tể nắm giữ cuộc đời mình; và luôn sẵn sàng điều chỉnh kế hoạch theo sự dẫn dắt của Ngài, thay vì cố chấp làm theo ý riêng.
“Hỡi anh em, là kẻ nói rằng: Hôm nay hoặc ngày mai, ta sẽ đi đến thành kia, ở đó một năm, buôn bán và phát tài, song ngày mai sẽ ra thế nào, anh em chẳng biết! Vì, sự sống của anh em là chi? Chẳng qua như hơi nước, hiện ra một lát rồi lại tan ngay. Anh em phải nói trái lại: Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ việc kia” (Gia-cơ 4:13-15)
Khi được ai đó hỏi về dự định, công việc, định hướng hôn nhân hay gia đình, chúng ta không cần phải có câu trả lời thật chính xác. Điều duy nhất chúng ta cần khẳng định là: “Mọi kế hoạch của tôi nằm trong tay Chúa. Ngài biết đường lối của tôi, và đó chính là câu trả lời cuối cùng.”
Cầu nguyện: Chúa ơi, xin Chúa tha thứ cho con vì những lúc con cố gắng kiểm soát cuộc đời mình mà chưa đặt trọn niềm trông cậy nơi Ngài. Xin giúp con không đặt lòng tin nơi chính mình, hay khoe khoang về ngày mai, nhưng xin Chúa cho con biết sống khiêm nhường, và biết trình dâng mọi kế hoạch của con trong tay Ngài. Nguyện Ngài hướng dẫn con trong từng bước đi, để hành trình trên đất của con trở nên phước hạnh khi con biết nương cậy vào sức toàn năng của Ngài, là Đấng Toàn Tri. Con thành kính cầu nguyện trong danh Chúa Jêsus Christ, A-men.
Quý thính giả thân mến, bước đi trong đức tin là việc không dễ dàng. Dù không thấy hết và biết hết những gì sẽ xảy ra trong tương lai, chúng ta vẫn đặt niềm trông cậy của mình nơi Chúa là Đấng Toàn Tri, là Đấng biết rõ quá khứ, hiện tại và tương lai của cả thế giới này. Ngày hôm nay, chúng ta vẫn tiếp tục với cuộc sống thường ngày, vẫn phải đối mặt với những lo toan. Mỗi chúng ta đều có những ước mơ riêng cho mình, nhưng hãy nói như ông Gia-cơ: “Ví bằng Chúa muốn, và ta còn sống, thì ta sẽ làm việc nọ, việc kia”. Vậy nên, hãy luôn đặt Chúa làm trung tâm trong mọi kế hoạch của mình. Hãy học cách tìm kiếm ý muốn Ngài trước khi đưa ra những quyết định. Vì chỉ có Chúa mới biết đâu là con đường tốt nhất cho chúng ta, và Ngài sẽ luôn hướng dẫn những ai khiêm nhường tin cậy nơi Ngài.
Mọi thắc mắc, góp ý hoặc dự phần dâng hiến cùng chương trình, xin hãy liên hệ với chúng tôi qua:
Email: chiase@oneway.vn
Inbox: m.me/www.oneway.vn
Hotline: 0896 164 199
Chúc quý vị một ngày tốt lành. Thân chào và hẹn gặp lại quý vị vào chương trình ngày mai.
Nguồn: https://oneway.vn/